CUỘC ĐỜI LÀ MỘT ĐƯỜNG ĐUA

“Cuộc đời là một cuộc đua, chạy thật nhanh hoặc bạn sẽ bị đè bẹp”
Đó là câu nói mở đầu của bộ phim “3 chàng ngốc”. Virus – Một giáo sư vô cùng khắt khe với giờ giấc. Chúng ta cũng thường quy định thời gian ngủ trưa, nhưng với giáo sư thì đúng 7 phút rưỡi dành cho công việc này, đó là chưa kể ông còn tranh thủ nhờ người cạo râu giúp trong lúc ngủ. Ông cũng là người rất hiếu thắng. Ông thường xuyên nhắc nhở sinh viên: “Cuộc đời là một cuộc đua và chỉ người về nhất mới được tính đến”.

Điều này được thể hiện rất rõ ở các nước châu Âu, đặc biệt là Mỹ. Cuộc sống của họ vội vã mỗi ngày. Nếu như cuối tuần các bạn vẫn có thể ngồi trà chanh chém gió, cà phê cốc, ổi, xoài gì đó, bạn nên cảm thấy tự hào mình còn hay hơn người Mỹ. Họ không có thời gian nhâm nhi ly cà phê đâu. Nhớ khi Starbucks sang Việt Nam đã phải thay đổi toàn bộ hệ thống của họ để phục vụ cho việc nhâm nhi ly cà phê và check-in của bạn trẻ. Ở Mỹ, họ dùng phong cách “cà phê mang đi” chứ không ngồi lại trò chuyện hay chụp hình. Họ cần cà phê cho sự tỉnh táo những giờ làm việc tiếp theo, còn Việt Nam cần cà phê để ngồi máy lạnh và tán dóc.

 


Vậy tại sao gọi cuộc đời là một đường đua? Mà thật ra đua vì cái gì? Nếu các bạn có mục tiêu cho cuộc sống, đó là đích đến đường đua. Ai cũng có mong ước, có mục tiêu riêng mình. Vì thế đừng nói rằng tôi không có lấy mục đích sống. Khi bạn đang sống nghĩa là bạn cần sống, bạn có sứ mạng, mục tiêu để sống. Dĩ nhiên cũng có nhiều người có mục tiêu y hệt bạn. Họ cũng hướng đến cái đích mà bạn mong muốn. Vì thế phải đua. Nếu không bạn sẽ bị người khác lấy mất. Và cũng đừng quên rằng, chỉ có người đầu tiên mới được công nhận và trao thưởng vinh quang.
 
 
Thời học sinh mình còn ngáo ngơ, học ung dung chứ đâu biết ganh đua với ai. Má dặn rằng không được ganh đua, ganh đua là không tốt. Vì thế mạnh mình mình học, người ta học sao kệ. Thấy bạn bè top 1 top 2 được mọi người nể dữ lắm. Quay sang mặt mình vẫn lạnh tanh như tiền, trề môi hất mặt chê rằng đồ mọt sách. Sau này mới biết nhà bạn đó nghèo nhưng ước mơ thì cao cả vô cùng. Bạn muốn sau này trở thành bác sĩ chữa bệnh miễn phí cho vùng sâu vùng xa, để không ai  phải chết vì nghèo nữa. Lên đại học gặp lại bạn đó không dám nhìn mặt luôn, xấu hổ quá. người ta trong sáng nghĩ to nghĩ lớn, còn mình thì lòng hẹp vô cùng.
 

Cuộc đời là một đường đua và hãy đua nhanh hơn bản thân ngày hôm qua.

 

Vì thế chúng ta nên đua, nhưng đua với bản thân chứ không phải người khác. Mỗi người có một cuộc đời, sao cứ phải đua vào cuộc đời người khác. Nhiều bạn trẻ cứ nghĩ rằng người chạy nhanh nhất là người giỏi nhất. Điều đó đúng với điều kiện bạn chạy nhanh nhất trong cuộc đua của bạn. Nếu muốn trở thành kĩ sư trưởng, hãy giỏi hơn những kĩ sư khác. Còn làm quản lý, giám đốc thì sao? Hãy bắt đầu từ nhân viên xuất sắc nhất. Nhưng tuyệt đối không được lấn sang cuộc chơi người khác. Hôm nay muốn làm kĩ sư, mai lại làm nhân viên văn phòng, mốt lại thấy chị kế toán xinh quá nên muốn làm kế toán trưởng ngay để dễ bề tâm sự. Vậy là bạn đang chạy lệch sang cuộc đua người khác rồi. Và mỗi lần như thế bạn sẽ bắt đầu ở mức xuất phát. Đến khi nhận giải báo chí phỏng vấn hỏi lý do anh có được ngày hôm nay, tự tin trả lời ngay rằng, “Thấy người ta chạy thì tui chạy chứ có biết gì đâu”
Minh Phúc

Bài viết cùng loại

Bình luận