VÒNG XOAY CỦA YÊU THƯƠNG

Ông ta đề nghị giúp đỡ. Người đàn ông đỗ chiếc Pontiac cạnh chiếc Mercades của cô ta rồi đi ra.
Ông ta mỉm cười khi bước đến gần người phụ nữ, cô ta vẫn đang lo lắng vì nhiều giờ mà vẫn chưa có ai giúp mình. Tuy nhiên, ông ta nhìn không được an toàn cho lắm, bộ dạng có vẻ nghèo và tệ hại. Dĩ nhiên, người đàn ông hiểu được điều đó nên cố gắng đến trấn an: “Đừng lo, tôi đến để giúp đỡ. Tên tôi là Bryan Anderson”.

Trong khi thay lốp xe, đôi tay ông sưng lên vì đau và dơ bẩn.
Khi xong việc, cô ta hỏi rằng tốn bao nhiêu cho việc giúp đỡ. Bryan mỉm cười và nói :”Nếu cô muốn trả tiền, lần kế hãy tìm những ai cần sự giúp đỡ, hãy tương trợ họ và nghĩ đến tôi nhé.”

 

Cùng buổi chiều hôm đó, người phụ nữ dừng ở quán café nhỏ. Cô thấy người bồi bàn có thai cũng đã 8 tháng đang lau tóc bằng chiếc khăn nhỏ. Cô ta có nụ cười sáng, mặc dù cả ngày hôm đó đã dành nụ cười đó cho quá nhiều người.

Đoạn, cô nhớ tới Bryan – người mà đối xủ tử tế với một người hoàn toàn xa lạ.
Người phụ nữ uống xong ly nước liền đưa tờ một trăm đô la. Cô bồi bàn bèn đi lấy tiền thối. Khi quay lại, người phụ nữ đã đi mất. Cô ta để lại một mản giấy phía dưới chiếc khăn: “Cô không nợ tôi thứ gì cả. Một người khác đã giúp đỡ tôi, và tôi muốn giúp lại cô. Nếu cô thực sự muốn trả tiền lại, đừng để vòng xoay yêu thương này kết thúc nhé.” Người bồi bàn tìm thấy hơn 400 đô la nữa ở dưới chiếc khăn.

Đêm đó cô bồi bàn trở về nhà sớm hơn thường lệ. Cô nghĩ về người phụ nữ hôm nay và số tiền còn dư. Cô ta tự hỏi, cô và chồng mình cần bao nhiều khi đứa trẻ ra đời. Cô ta biết rằng chồng mình sẽ lo lắng về điều đó, vì thế cô ta mừng rỡ vì có thể báo cho anh ta điều vui mừng này. Khi ông chồng về, cô ta hôn anh và thì thầm: “Mọi việc ổn rồi anh ạ. Em yêu anh. Bryan Anderson".
Minh Phúc

Bài viết cùng loại

Bình luận