BÌNH YÊN

Bình yên – hai tiếng đó nghe sao quá đỗi thân thương mà bình thản mà đôi khi xa lạ đến vậy! Tất cả ở tâm mà ra, chỉ cần để lòng mình lắng lại, ngồi lặng im nhìn cuộc sống, ngoan hiền thì sẽ tìm lại được cho mình cảm giác bình yên?!
 

Nơi bình yên


Bình yên nhất là những lúc đi trên con đường thân quen, con đường chỉ của riêng mình tôi.
 


Bình yên, đôi khi là những hình ảnh bình dị


Dù cho đó có là một buổi chiều chạng vạng và đường tràn ngập các em nhỏ tan trường đợi mẹ. Bao giờ tôi cũng xúc động, cố thu những hình ảnh đó vào tầm mắt mình thật lâu, hình ảnh những em bé ngồi sau xe bố mẹ vòng tay bé xíu ôm choàng lấy bố, cảm giác dựa dẫm hoàn toàn vào bố – cảm giác bình yên.


Dù đó có là một buổi đêm vắng lặng, con đường im ắng, tĩnh lặng đến không có cả tiếng xào xạc của gió qua kẽ lá. Thấp thoáng đâu đấy là tiếng đêm – bình yên.
 


Giữ chút bình yên trong thế giới rộn rã


Dù đó là một buổi trưa đầy nắng vàng, nhưng đường rợp bóng cây cao. Từ những cây cổ thụ già nua hay những dáng cây cao cao mảnh khảnh, từng vòng xe chầm chậm tránh lá. Biết rằng, cuối con đường sẽ là một thế giới khác, một thế giới đầy nắng, bụi, rộn rã âm thanh. Hãy giữ lại một chút bình yên.

Bình yên một thóang cho tim mềm

Bình yên ta vào đêm

Bình yên để đóa hoa ra chào

Bình yên để trăng cao

Bình yên để sóng nâng niu bờ

Bình yên không ngờ

Lòng ta se sẽ cầu kinh bình yên

 

Theo Gocsuyngam.com

Bài viết cùng loại

Bình luận