Khóc

Ngày xưa có một câu hát rằng “Hãy khóc đi khóc đi đừng ngại ngùng và hãy khóc hết nước mắt chứa chan trong lòng.”
 
Lúc bé khi ta cất tiếng khóc chào đời, tiếng khóc là niềm vui của một sự sống mới.
 
Tuổi thơ bạn đã té ngã không biết bao nhiêu lần khi tập đi. Bạn khóc. Đó lại là tiếng khóc cho sự vấp ngã đầu đời.
 
Lớn lên khi đi học, bạn bị điểm thấp hoặc thua kém bạn bè. Bạn khóc, đó là tiếng khóc của sự không cam tâm và tự trách bản thân mình yếu kém.
 
Khi trưởng thành, bạn khóc vì tình yêu tan vỡ. Đó là tiếng khóc của nỗi đau.
 
Khi thành hôn, bạn khóc. Khóc cho niềm hạnh phúc lớn lao.
 
Khi người thân ra đi, bạn khóc. Khóc cho sự mất mát to lớn trong cuộc đời. Khóc vì mất đi người bạn yêu thương nhất.
 

 

Khóc (Internet)


 
Tiếng khóc cũng giống như sự mềm mại của lòng người. Con người khóc để thấy mình vẫn còn cảm xúc.

Khóc để ta nhớ rằng ta từng trải qua niềm đau và thất bại. Khóc để ta nhớ rằng ta phải luôn cố gắng trong mọi công việc.  Khóc để ta biết trân trọng nụ cười. Khóc để ta nhớ đến những giây phút đáng quý nhất trong cuộc đời. Khóc để ta biết rằng trái tim mình chưa chai sạn.
 
Thế nhưng đừng đắm chìm mình trong nước mắt. Nước mắt không giúp bạn giải quyết vấn đề. Hãy xem tiếng khóc như một công cụ tạm thời giải quyết những ưu uất. Và sau đó hãy mạnh mẽ gạt đi nước mắt và tiếp tục cuộc sống. Cuộc sống vẫn đang dang tay chờ bạn.
 
Tịnh Yên( Tổng hợp)

Bài viết cùng loại

Bình luận